– Hạnh phúc là không phải đọc những tin hàng chục bé sơ sinh và bà mẹ tử vong chỉ vì sự tắc trách của thầy thuốc.
– Hạnh phúc là 2-3 người bệnh không phải nằm chung một giường bệnh
– Hạnh phúc là không phải gặp những người “thầy thuốc đang…từ mẫu”
– Hạnh phúc là không phải “đạp đổ cổng trường” để xin học cho con.
– Hạnh phúc là trẻ lớp 1 không phải học thêm, không phải đeo cặp sách nặng oằn vai, tuổi thơ không bị… “đánh cắp”.
– Hạnh phúc là trẻ em không phải “tị nạn giáo dục”
– Hạnh phúc là không phải đọc tin trẻ em bị xâm hại tình dục, bị hãm hiếp bởi cha đẻ, chú bác ruột, ông hàng xóm, hoặc chính anh trai.
– Hạnh phúc là người phụ nữ lên xe, tàu công cộng được nhường ghế ngồi, không bị sàm sỡ, bị quấy rối tình dục.
– Hạnh phúc là người phụ nữ không bị chồng tra tấn, bạo hành.
– Hạnh phúc là ra đường không bị kẹt xe, không gặp phải sự …vô cảm khi cần giúp đỡ.
– Hạnh phúc là mong luôn được nghe lời nói “cảm ơn” và “xin lỗi”
– Hạnh phúc là không phải đọc những tin tức về “vấn nạn” tham nhũng.
– Hạnh phúc là không phải đọc công ty này thất thoát nghìn tỷ, công ty kia vay nợ nghìn tỷ đều là tiền thuế của dân.
– Hạnh phúc là không phải đọc những cái tin như Dương Chí Dũng, tham nhũng rồi …trốn thoát.
– Hạnh phúc là không phải đọc tin quan chức đánh cờ bạc tỷ.
– Hạnh phúc là không phải đọc những cái tin đường dây mua dâm, bán dâm trẻ vị thành niên.
– Hạnh phúc là dân không phải bị hành khi đến các cơ quan công quyền, “hành là… chính”.
– Hạnh phúc là không phải đọc báo chỉ toàn cướp, giết, hiếp, toàn sốc, sex, sến.
– Hạnh phúc là khi mong muốn các nhà báo đừng “im lặng là…vàng” trước nỗi đau nhân dân.
– Hạnh phúc là…
Bỗng nhiên tiếng nhà báo cất lên, như một nỗi u buồn:
– Vâng, tôi rất hiểu. Hạnh phúc của nghề báo đơn sơ lắm. Chỉ có một mong ước, là viết… đúng sự thật.
Và chỉ sự thật mà thôi!
Trang huỳnh – sưu tầm –