Bạn là con ếch ngồi trong ao hay ếch trên thành giếng
Ai cũng biết câu chuyện con ếch để Trang Huỳnh nhắc lại câu chuyện này. Con ếch chỉ là hình tượng trưng đôi lúc có khi tại sao là con ếch hay không là con cóc, mà muốn để sâu xa chắc phải hỏi ông bà ta? Nhưng quan trọng là Trang Huỳnh muốn chia sẻ cách nhìn nhận vấn đề trong cách đối nhân xử thế và nhiều vấn đề trong cuộc sống.
Câu chuyện Ếch ngồi đáy giếng.
“Ngày xưa, có một chú ếch sống trong một cái giếng nhỏ. Vì sống ở đó lâu ngày nên nó không biết thế giới ở ngoài kia ra sao. Xung quanh nó chỉ có vài con cua, ốc, nhái bé nhỏ… nên tưởng rằng mình là to là mạnh nhất. Ếch ta tự hào lắm về tiếng kêu ồm ộp của mình. Mỗi khi nó kêu làm vang động cá cái giếng nhỏ, khiến những con vật kia rất hoảng sợ. Ếch cứ ngỡ mình rất oai. Ngẩng mặt lên nhìn trời, nó thấy bầu trời chỉ bằng chiếc vung chứ không cao và rộng lớn như người ta thường đồn đại. Ểch ta kiêu hãnh lắm và cho rằng trời quá bé nhỏ còn nó mới xứng là một vị chúa tể. Suy nghĩ ấy đã làm cho ếch ta coi thường mọi vật. Trong cái nhìn của ếch thì chẳng có ai bằng nó cả. Thế nên, một năm trời mưa to, nước trong giếng dâng cao, đưa ếch ta ra ngoài. Quen cái nhìn cũ, quen cách nghĩ cũ, ếch huyênh hoang đi lại trên đường, đi khắp nơi như chốn không người. Theo thói quen, nó cất tiếng kêu ồm ộp và tưởng rằng ai cũng sợ như dưới đáy giếng kia. Nó đưa cặp mắt lên nhìn và vẫn cho rằng bầu trời bé tẹo như cái vung nên chẳng để ý gì đến xung quanh. Bỗng nó thấy tối sầm lại, không nhìn rõ gì nữa. Một vật gì rất lớn che mất tầm nhìn của nó. Nó đâu biết rằng đó là chân của một con trâu nên đã bị giẫm bẹp. Thế là hết đời một con ếch ngông nghênh.”
Qua câu chuyện các bạn có ý nghĩa gì, hiểu ra sao? Có phải là tính khiêm tốn hay không? Hay cách nhìn vấn đề chúng ta phải rộng rãi không phải cái gì cũng đúng 100% do cách chúng ta nhìn nhận. Ngày xưa lúc mà còn chân dính đất lên Sài Gòn, tiết kiệm lắm, 1 bộ quần áo hay đôi giày mua phải tiết kiệm nhất và phải xài khi nào nó rách tươm ra mới chịu cho em ấy nghỉ ngơi. Bạn bè hay nói đùa mày quê mùa lúa dính phèn sao ko thay đổi đi chứ vầy sao ai dám ưa, cũng cười và nói “kệ có ai thèm ngó đâu mà đi xuê làm đẹp chi, có quần áo sạch là được”. Lúc ấy môi trường của Trang Huỳnh chỉ bám cái máy tính suốt ngày để làm việc miễn sao có tiền để dành ống heo hay để mua cái gì đó cho công nghệ, cái đam mê nó khiến Trang hẹp dần cách nghĩ và chưa có ai thực sự cho Trang thấy ngoài kia người thành công họ làm thế nào, ra sao?
Lúc bước chân vào ngành Sale Trang Huỳnh thay đổi hoàn toàn vì có cái nhìn rộng hơn về thế giới xung quanh, để thành công thật không dễ dàng, không phải là ra đường tôi có 1 triệu đô trong vòng 3 tháng hay tôi sẽ làm được. Bạn ơi ra kế hoạch mục tiêu là đúng nhưng ở đó mà hô to chắc là sẽ có, bạn phải thực hiện và hành mỗi ngày. Ra ngoài thế giới Trang huỳnh mở mang tầm kiến thức và rất lặng lẽ học mỗi ngày, đi đâu em đâu có biết gì đâu cần được học và cũng biết tự giác ráng tiếp thu, làm và làm quyết tâm tự do kinh doanh để một ngày không ai nói rằng “mày dở hơi lý thuyết suông”. Những năm đầu ra kinh doanh và làm sale, Trang Huỳnh chuẩn bị cho bản thân nhiều kỹ năng như làm sao đặt ra mục tiêu hằng ngày, hằng tháng, cách thực hiện mục tiêu từ nhỏ nhất đến lớn nhất. Ngành bất động sản là tiền đề để Trang yêu công việc chia sẻ kinh doanh nhưng Trang nhận ra cái ngành muốn tồn tại lâu dài không phải nói ko là được, bạn phải có đủ duyên và kiến thức thâm thúy mới tồn tại hơn 10 năm hay 15 năm trong ngành. Nghe các anh chị chia sẻ là tay anh chị cứng ngành sẽ khác hẳn như tui mới vào ngành. Duyên chưa đủ lớn và Trang Huỳnh chia tay bất động sản mặc dù vẫn còn nhiều đam mê lắm, tuy rằng mình không trực tiếp bán sản phẩm cho KH hay bạn bè nhưng Trang luôn tự tin khả năng đánh giá vào những anh chị bds mà Trang đang liên kết.
Chuyển từ vị trí vai trò chính là sale bất động sản và cũng chưa có nhiều cọ xát theo dạng “mì gói cầm hơi ” nhưng cũng đủ cảm nhận nó khó đấy, nó vất vả đấy nhưng rất vui. Để học thêm Trang Huỳnh phải tự hành mỗi ngày kiến thức nạp liên tục vì thị trường luôn thay đổi, quan điểm cứng rắn nhưng cũng luôn linh hoạt chứ không phải dạng cứng như quả trứng, rút lui về hậu trường phía sau. Trang Huỳnh tập trung cho sự nghiệp chia sẻ từ tâm với bảo hiểm nhân thọ lại học lại từ đầu mọi thứ. Không có khó đâu, hãy nhìn người ta đi, nếu gia đình bạn có bảo vệ thì phải chia sẻ cái điều phước ấy cho tất cả mọi người hiểu rõ. Trang bước chân vào đây rất nhẹ nhàng nói là làm và ban đầu học nhiều kỹ năng nhưng chưa thấu được, ngày đẹp trời chính tay mình nhận hợp đồng của bản thân là rút ngang cái bảo hiểm mới hiểu cái quyền lợi rút tiền để xoay sở khó khăn là thế nào.
Khi đi chia sẻ dạ anh chị khi đóng vào hợp đồng bảo hiểm để bảo vệ cho gia đình thì khi khó khăn có thể vay lại 1 phần hay rút toàn bộ để xoay sở khó khăn hay là hủy hợp đồng thì không còn lại như phí đóng ban đầu mà mất đi 1 phần phí trải ra cho phí các loại trong sản phẩm ấy thì anh chị nhận lại 1 phần tiền. Chính Trang là người từng sở hữu và mình cũng đã sử dụng ngay quyền lợi ấy,. Trang tin rằng có trải nghiệm thì khi chia sẻ sẽ rất chất chứ không phải lý thuyết kia. Những ngày học kiến thức rất lọng ngọng thậm chí Trang rất sợ gọi điện thoại cho Khách hàng hay nói 1 câu nói gì giờ ta? Sợ từ chối thì sao nhỉ? Để làm tốt những kỹ năng bỏ đi cái sợ sệt ấy, Trang Huỳnh dưới sự hướng dẫn từ quản lý và chịu học kỹ năng, lúc này tự tin chia sẻ rất máu 70% mặc dù muốn hơn thể hiện trong lời nói luôn có lửa. Luôn lắng nghe và học thật nhiều chưa bao giờ Trang nghĩ mình đủ giỏi mà dừng lại phải luôn học mỗi ngày.
Thông qua câu chuyện trên là ý kiến bản thân dù bạn ngồi trong đáy giếng hay may mắn hơn ngồi trên thành kia thì ếch ta cần phải luôn có cái nhìn rộng hơn chứ không phải chỉ nhìn thấy bầu trời quá nhỏ so với cách nghĩ ban đầu của ếch ta. Hoàn cảnh ra nhân tài và anh hùng thời thế, bạn có tồn tại được hay không chính là do bạn.