Một kiếp người thật ngắn ngủi do đó chúng ta hãy biết trân trọng và yêu quý cuộc sống của mình. Hãy tạo cho bản thân mình một cuộc sống và việc làm có ý nghĩa nhằm mang lại hạnh phúc cho nhân loại. Chúng ta không cần phải hao công, phí sức để mưu cầu lợi ích cá nhân mà chỉ cần làm việc để đủ ăn, đủ mặc, đủ chi tiêu những việc cần thiết trong cuộc sống hàng ngày. Thời gian còn lại trong ngày nên dành cho việc tu thân, tích đức, giúp người, giúp đời.
Mỗi ngày một việc làm nho nhỏ mang lại sự vui vẻ cho mọi người, giúp mọi người bớt đau, bớt bệnh, giúp cho mưa thuận gió hoà. Công việc tuy nhỏ nhưng ngày tháng trôi qua sẽ mang lại thành công lớn và nếu tâm ta thật sự thương người như thể thương thân và nguyện hồi hướng công đức ấy cho tất cả chúng sanh thì công đức ấy sẽ tăng lên gấp bội phần.
Chúng ta không nên đợi đến lúc có thật nhiều tiền, thật nhiều của mới bắt đầu làm phước giúp đỡ mọi người. Một kiếp người không còn dài nữa, cho nên ngay từ bây giờ chúng ta hãy bắt tay vào việc tu thân, tích đức mỗi ngày một ít. Ta cứ ví nó như là hạt đậu trắng, mỗi ngày một hạt đậu trắng thì lâu ngày dài tháng ta sẽ có một bao hạt đậu trắng.Nếu như ta cứ chờ, cứ đợi đến lúc ta có đủ tiền của thì có thể sẽ rất muộn màng và đôi khi ta sẽ phải hối tiếc bởi vì khi nhìn lại bản thân mình thì hạt “đậu đen” sao mà nhiều hơn hạt “đậu trắng”. Đến lúc này thì con đường tìm về nguồn cội sẽ mù mịt trong đen tối. Linh hồn chúng ta sẽ rất đau khổ khi không còn có cơ hội để phát triển và sẽ mãi đắm chìm trong bể khổ trầm luân.
Một kiếp người sẽ có vô số buồn vui, sướng khổ. Tất cả đều do chúng ta tạo nên. Vì vậy chúng ta hãy sống vui vẻ và chấp nhận mọi nghiệp lực đến với mình, cố gắng đừng than trời trách đầt. Trong Phổ Thông Phật có đoạn.
” Xin chớ so đo khổ với vui.
Có gì là khổ , có chi vui.
Vui trong tham ái, vui rồi khổ.
Khổ để tu hành, khổ hoá vui.
Nếu biết có vui thì có khổ.
Thà rằng đừng khổ cũng đừng vui”.
Và nếu chúng ta biết được nguyên nhân của đau khổ là do dục vọng và lòng tham lam thì chúng ta sẽ tìm cách tiêu diệt được nó bằng chính nổ lực và quyết tâm của mình để kiếp người của chúng ta thật sự có ý nghĩa và mau chóng thoát khỏi cảnh luân hồi sinh tử, cảnh sinh lão bệnh tử với vô vàn hiểm nguy và vô cùng đau khổ
(LƯỢC TRÍCH TỪ MỘT BÀI VIẾT VỀ PHẬT GIÁO)
Cảm ơn bài viết đầy ý nghĩa của bạn. Quả thật cuộc đời này không có gì là quan trọng, cứ sống có ích, biết yêu thương mọi người là được.